Câu chuyện đau lòng chiếc thùng rác
Sáu bẩy năm trước tôi về VN, về thăm một tỉnh miền Trung mà nơi có ông "họ hàng" của tôi giữ một chức vụ khá cao ở đó.
Tôi than phiền về tình trạng rác xả tùm lum ở những chốn công cộng của thành phố, phê phán rất ư là mạnh mồm. Ông "họ hàng" của tôi lắng nghe rất ư là chăm chú. Vốn là đầy tớ trung thành của nhân dân, một lòng yêu tổ quốc, luôn luôn quyết tâm xây dựng xã hội chủ nghĩa, tâm niệm ngày ngày nhân dân ta mạnh giầu, đất nước ta hùng cường, thoả lòng bác mong ...., ông "họ hàng" hỏi: nãy giờ tao nghe mày ngồi chê đã đời rồi, bây giờ mày nói cho tao nghe làm sao để giải quyết tình trạng xả rác nơi công cộng ấy?
Tôi anh dũng trả lời: dễ ợt, phải có thung rac công cộng mọi nơi, càng nhiều càng tốt. sở dĩ ngưòi ta vứt rác bừa ra đường vì như tôi đây, muốn tìm cái thùng rác để mà vứt kiếm không ra, chả nhẽ lại nhét cái .... cùi bắp nướng vào túi quần mình à? Thế là phải len lén nhìn quanh rồi thảy đại xuống đất.
Ông "họ hàng" trả lời: cũng hay đấy, để tao coi.
Rồi, vài hôm sau ông gọi một cuộc họp "thượng đỉnh", bà con hăng hái bàn tán vụ ... thùng rác, thùng rác phải thế nào ... mẫu mã đề ra lung tung, cuối cùng là một thùng rác hình dạng con chim cánh cụt có cánh mầu đen, bụng trắng, lưng và chân mầu xanh dương ... rất bắt mắt được chọn lựa. 200 cái đưọc thi công.
Vài năm sau về lại, tôi ghé lại thành phố ấy, đến thăm ông họ hàng. Chuyện vãn hồi lâu, tôi hỏi: ủa, dự án ... thùng rác chim cánh cụt không thành hay sao mà tôi chẳng thấy cái thùng rác nào, chốn công cộng vẫn đầy rác ra thế?
Ông "họ hàng" đang tươi rói thì mặt xụ một đống. Ông chửi toé tát:
"Địt mẹ, mày là cái thằng phản động, ăn hại xúi quẩy tao phí phạm tiền bạc của nhân dân. Thùng rác bỏ ra đưọc một ngày, hôm sau bị cắp mất sạch, chẳng còn một cái!"
Trademark
0 nhận xét:
Đăng nhận xét